1010 548
Minh Đức. 05:25:38 21-10-2018 (GMT+7) -- Lượt xem: 1154.
Kích cỡ chữ: Giảm Tăng

Người không mắt tai mũi lưỡi

Người không mắt tai mũi lưỡiKhi Phật còn tại thế, có ông trưởng giả giàu có, sanh được ba người con gái.Ông bị bịnh qua đời. Bà vợ công đang có mang. Sau khi ông trưởng giả qua đời, theo luật nước, nếu không có con trai thì gia sản phải bị nhập vào ngân khố của nhà nước.
Cô con gái lớn đến tâu vua, “Muôn tâu bệ hạ, mẹ con đang có thai, chưa biết là trai hay gái. Đợi đến khi mẹ con sanh, nếulà gái thì thu gia sản cũng chưa muộn.” Nhà vua nghe nói có lý, nên chờ bà trưởng giả sanh rồi mới quyết định.
Đến khi bà trưởng giả sanh, lại là một quái thai.Có đầu mình chân tay, nhưng mắt tai mũi lưỡi lại không có, mà có lại nam căn. Do đó nhà vua quyết định để gia tài cho nó hưởng. Ba chị em nuôi dưỡng, hầu hạ đứa em này, cùng hưởng gia tài.
Ba chị em mới đến chốn Phật và thưa, “Kính bạch Phật, do quả báo ác nghiệp gì mà đứa em của chúng con bị tật nguyền như thế?”
Phật dạy: Đây cũng do quả báo ác nghiệp gây nên.Vào thời quá khứ về trước, có một người lái buôn trưởng giả, sanh một đứa con độ hơn mười tuổi. Có một người lái buôn khác đến vay tiền. Ông cho vay 100 lượng vàng, giao kèo sau 20 năm sẽ trả cả vốn lẫn lời là 120 lượng.Nếu ông qua đời thì trả cho con trai ông.
Hai người đem việc đến quan đoán sự làm chứng.Quan đoán sự lại là em ruột ông trưởng giả. Quan sát, “Anh đừng lo. Có em làm chứng không mất đâu mà sợ.”
Thời gian sau, ông lái buôn mất. Đúng hai mươinăm, người con trưởng thành, đến đòi số vàng ấy. Ông lái buôn vay nợ liền chối là ông không có vay. Người con trai ông trưởng giả đòi đưa ông đếnquan đoán sự, ông cũng không sợ. Ông lái buôn vay nợ liền đến lo lót bà vợ ông quan đoán sự. Ban đầu, bà không dám nhận vì chồng bà thanh liêm, được vua tin cậy. Nhưng ông lái buôn đưa đến 40 lượng vàng và nói, “Nhờ bà nói với quan đoán sự. Nếu nói không biết thì được. Nếu xử công bằng thì bà không được gì. Chỉ có một tiếng nói mà được số vàng như thế, có sướng không?” Bà vợ đoán sự nghe bùi tai nên nhận lời.
Khi quan đoán sự về nhà, bà nói chuyện ấy. Banđầu, ông không chịu. Nhưng sau bà đòi giết con rồi tự tử thì ông đành nghe theo.
Khi người cháu đưa ông lái buôn mắc nợ đến trước quan đoán sự, kể lại câu chuyện vay vàng ngày xưa, có quan đoán sự làmchứng, thì quan đoán sự nói là ông không có biết. Thế là người cháu mắng,“Quan đoán sự bất chính. Tôi là người cháu chú mà chú còn như vậy, huống chi người khác. Chú không xứng đáng sự tin cậy của nhà vua và dân chúng.Chú sẽ chịu quả khốc liệt sau này!”
Phật kết luận: Em trai các con bị tật nguyền,tiền thân là quan đoán sự đó.
Ác nào bằng ác sân si
Lửa nào bằng khổ nhục tham lam tràn
Khổ nào bằng khổ trần gian
Vui nào sánh được Niết Bàn thanh cao.

Góp nhặt lá Bồ Đề Tác giả : Thích Tịnh Nghiêm
Chia sẻ với bạn bè qua:
Các tin đã đăng:
Thông tin tòa soạn
Liên hệ tòa soạn