Minh Đức. 05:27:29 21-10-2018 (GMT+7) -- Lượt xem: 1196.
Kích cỡ chữ:
Lợi ích Đa Văn
Thuở xưa, có một chùa ở gần núi, có vị Hòa thượng thường ngày tụng kinh Bát Nhã và giảng Kinh Bát Nhã.
Hôm ấy, Hòa Thượng cũng tụng kinh xong lại xoay ra giảng. Thính chúng khoảng vài ba chục người nghe giảng và có thằng bé thả trâu gần đó, nó cũng vào nghe. Cứ qua mỗi đoạn Hòa Thượng giảng nó lại giảng lại cao siêu, sâu sắc hơn làm cho thính chúng và Hòa Thượng rất ngạc nhiên, em bé còn nhỏ tuổi mà thông minh như thế.
Sau khi nghe giảng xong, em bé trở về thì các con trâu đã lên núi ăn cỏ. Em bé đi kiếm trâu thì bị con cọp làm hại mất tánh mạng. Sau đó, bà trưởng giả ở trong làng mang thai, miệng cứ đọc những gì mà không ai hiểu được. Ông trưởng giả cho là bà bị ma nhập phát điên nên ông rước thầy pháp về cúng trừ tà ma để bà khỏi bịnh, nhưng tất cả đều vô hiệu quả. Ông trưởng giả buồn phiền, chưa biết làm sao.
Một hôm, Hòa Thượng tình cờ đi ngang qua, nghe có người nói kinh Bát Nhã. Ngài đứng lại nghe và vô nhà hỏi, “Ai nói kinh BátNhã?”
Ông trưởng giả nói, “Vợ tôi có mang, bị bịnh nói xàm đà, chạy chữ đủ cách mà bịnh không khỏi.”
Hòa Thượng cho mời bà ra, rồi xác định, “Đây là bà nói kinh Bát Nhã do ảnh hưởng cái thai, vốn là bực trí huệ thường nói kinh Bát Nhã. Bà không có bịnh gì đâu, ông đừng buồn.”
Tới kỳ sinh nở, bà sinh được một bé trai mặt mày kháu khỉnh dễ thương. Đến năm bảy tuổi thì cậu xin cha mẹ xuất gia theo hầu Hòa Thượng. Hòa Thượng dạy kinh, luật. Chú rất thông minh, học đâu hiểu đó. Đến năm hai mươi tuổi, khi thọ đại giới tỳ kheo, thì trí tuệ của thầy lại càng siêu việt.
Ngài độ đệ tử xuất gia có hang ngàn, đệ tử tại gia cũng có hang vạn người quy y. Trong đó có cha mẹ bà con quyến thuộc cũng trở thành Phật tử thuần thành, hộ pháp đắc lực.
Thế mới biết, học tập kinh Bát Nhã sẽ phát sanh trí tuệ, độ mình độ người, tương lai đồng thành Phật đạo.
Góp nhặt lá Bồ Đề Tác giả : Thích Tịnh Nghiêm
Sau khi nghe giảng xong, em bé trở về thì các con trâu đã lên núi ăn cỏ. Em bé đi kiếm trâu thì bị con cọp làm hại mất tánh mạng. Sau đó, bà trưởng giả ở trong làng mang thai, miệng cứ đọc những gì mà không ai hiểu được. Ông trưởng giả cho là bà bị ma nhập phát điên nên ông rước thầy pháp về cúng trừ tà ma để bà khỏi bịnh, nhưng tất cả đều vô hiệu quả. Ông trưởng giả buồn phiền, chưa biết làm sao.
Một hôm, Hòa Thượng tình cờ đi ngang qua, nghe có người nói kinh Bát Nhã. Ngài đứng lại nghe và vô nhà hỏi, “Ai nói kinh BátNhã?”
Ông trưởng giả nói, “Vợ tôi có mang, bị bịnh nói xàm đà, chạy chữ đủ cách mà bịnh không khỏi.”
Hòa Thượng cho mời bà ra, rồi xác định, “Đây là bà nói kinh Bát Nhã do ảnh hưởng cái thai, vốn là bực trí huệ thường nói kinh Bát Nhã. Bà không có bịnh gì đâu, ông đừng buồn.”
Tới kỳ sinh nở, bà sinh được một bé trai mặt mày kháu khỉnh dễ thương. Đến năm bảy tuổi thì cậu xin cha mẹ xuất gia theo hầu Hòa Thượng. Hòa Thượng dạy kinh, luật. Chú rất thông minh, học đâu hiểu đó. Đến năm hai mươi tuổi, khi thọ đại giới tỳ kheo, thì trí tuệ của thầy lại càng siêu việt.
Ngài độ đệ tử xuất gia có hang ngàn, đệ tử tại gia cũng có hang vạn người quy y. Trong đó có cha mẹ bà con quyến thuộc cũng trở thành Phật tử thuần thành, hộ pháp đắc lực.
Thế mới biết, học tập kinh Bát Nhã sẽ phát sanh trí tuệ, độ mình độ người, tương lai đồng thành Phật đạo.
Góp nhặt lá Bồ Đề Tác giả : Thích Tịnh Nghiêm
Các tin đã đăng: