Sau khi chư tăng Phật tử lo tang lễ cho Hòa Thượng xong, cứ mỗi nửa đêm có tiếng nói trên chánh điện, “Nhứt dạ ẩm kê thang báu, dạ tử tại sang.” Nghĩa là: Một đêm uống nước luộc gà, nửa đêm chết trên giường.
Phật tử và ông điệu tối tụng kinh xong đóng cửa chùa, không ai dám lên chánh điện. Tiếng chùa có ma đồn ra trong xóm ai cũng biết.
Một hôm sư thúc đến thăm chùa. Ở lại nghe ông điệu kể chuyện có ma. Sư thúc biết Hòa Thượng sư huynh mình chưa siêu thoát do chấp trước mà ra.
Tối đó sư thúc lên chùa ngủ. Đến nửa đêm cũng nghe tiếng nói như vậy, sư thúc liền khai thị, “Tam nghiệp hằng thanhtịnh, đồng Phật vãng Tây phương.” Nghĩa là: Ba nghiệp thường thanh tịnh,theo Phật về Tây phương.
Từ đó về sau, ban đêm trong chùa không có tiếng nói nữa.
Vậy nên biết, chấp trước thì khó mà siêu thoát.
Người tu hạnh hỷ xả,
Không chấp trước điều gì.
Sống an lạc giải thoát,
Chết tự tại ra đi.
Góp nhặt lá Bồ Đề Tác giả : Thích Tịnh Nghiêm